Phân tích hai khổ thơ cuối của bài Đây thôn Vĩ Dạ ❤️️ 14 Phân tích khổ thơ 2 3 ✅ Đọc những bài văn hay và đa dạng nhất Được glaskragujevca.net tuyển chọn.
Bạn thấy đấy: Đây là ngôi làng bất hạnh cuối cùng
Report Tập 2 Review ở cuối bài viết Đây thôn Vĩ Dạ
Lập dàn ý phân tích 2 đoạn cuối của bài Đây thôn Vĩ Dạ sẽ giúp các em nắm được các luận điểm chính của bài văn, thể hiện các nội dung sau:
I. Mở bài Phân tích hai phần cuối của bài Đây thôn Vĩ Dạ:
Về nhà văn Hàn Mặc Tử, bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” Kể tên hai phần cuối của tác phẩm.
II. Thân bài làm nổi bật hai phần cuối của bài Đây thôn Vĩ Dạ:
Một. Phần thứ hai:
-Hình ảnh đẹp của thôn Vĩ chuyển sang nơi có sông, có nước, có mây:
Hình ảnh mây trời trong bài thơ Hương Giang Bài thơ nhỏ làm lòng người dịu êm Huế Nhân hóa hình ảnh mây gió riêng biệt Hình ảnh so sánh nỗi buồn của nhà thơ trong nỗi buồn một bên tình yêu của nhà thơ gửi gắm it back to the water: Dòng nước lặng lờ trôi như nhà thơ đang trằn trọc, cô đơn đau đáu.
-Hình ảnh “thuyền ai đi trên sông trăng/ Đêm nay có chở trăng về không?”.
hình ảnh “ai thuyền”: một hình ảnh trừu tượng, biểu hiện sự sống và con người. “Đêm nay có chở trăng về kịp không?”: bạn muốn mượn trăng để vơi đi nỗi cô đơn trong lòng. trước bệnh tật, nhà thơ luôn khao khát, xót xa cho cuộc đời.
b. Bước thứ ba:
Khổ thơ đầu không có chủ ngữ, mục đích của tác giả, chủ ngữ là đối tượng như “Mơ khách lạ phương xa, khách lạ phương xa”: Nhà thơ mơ thấy mình khách lạ phương xa đến thăm Vĩ Dạ. Nhịp 1/3/3, với điệp ngữ “lữ khách phương xa”: vui, vui, vui Bản Vĩ Dạ mở đầu bằng hình ảnh “em” với tà áo dài trắng trong khuôn. Sương mù làm méo mó hình ảnh “Ở đây sương mù hình người” có thật là mặn ngọt Nhà thơ đã hết hy vọng Bài thơ bắt đầu bằng một câu hỏi.
III. Cuối cùng phân tích hai đoạn cuối của bài Đây thôn Vĩ Dạ:
Nêu nhận xét về nội dung vừa phân tích – hai khổ thơ cuối của bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ”.
Ý tưởng của bạn hiển thị ở đây Mẫu dàn ý phân tích hay nhất thôn Vĩ Dạ

Ôn tập 2 phần cuối của bài Hay nhất thôn Vĩ Dạ – Ví dụ 1
Mời các em tham khảo bài văn mẫu nêu cảm nhận hai phần cuối của bài văn Đây thôn Vĩ Dạ hay nhất được tuyển chọn và chia sẻ dưới đây giúp các em học sinh phát huy được ý tưởng độc đáo.
Đây là thôn Vĩ Dạ được nhắc đến trong tập thơ Điên, sau đổi thành Đau, ra đời năm 1938. Từ những bài thơ đầu Đường Lu, qua tập Gái quê, đến Nỗi đau, những vần thơ của Hàn Mặc Tử đã đi qua. . Trong phong trào Thơ mới giai đoạn 1930 – 1945, Đây thôn Vĩ Dạ xuất hiện trong lòng thi nhân và thể hiện khát vọng được kết giao, đồng điệu với sự việc, với con người của Hàn Mặc Tử. Điều này thể hiện rõ trong hai phần cuối của tác phẩm này.
Gió theo gió, mây theo đường mây, nước buồn hoa ngô đồng rung rinh.
Những bông ngô nở rộ, đung đưa trong gió nhẹ. Nước sông Hương dường như không muốn chảy nữa, lặng lẽ và lặng lẽ. Gió và mây trên trời cũng vậy, gió trong lá và mây trên trời. Sự kiện có thật? Chính xác. Nó có thật ở trên đó, nhưng nó có thật ở đây. Tất cả đều mới mẻ và thú vị với Huế. Vườn mai sáng, chiều sông phủ.
Buồn, nhẹ nhàng, sâu lắng, một yếu tố tưởng tượng không thể tìm thấy ở đâu khác, đó là chất riêng của Huế. Nhớ quê hương, Quách Hữu nhớ bầu trời vô hình nhưng rất thoáng qua: Núi mây ngày lặng… Gió thổi, mây bay, có hoa ngô lay, nhưng không có âm thanh để nghe.
Nỗi buồn trong sự kiện có liên quan gì đến con người không? Kẻ gọi, kẻ về, bốn bề im lặng mà cảnh thật thú vị. Nhưng sự ngăn cách nằm ở chỗ gió và mây chia cách. Mây gió thường là một chiều, vấn đề là thế này: Gió nối tiếp gió, mây nối tiếp mây.
Lần thứ hai chia cắt mạnh mẽ, gió được hình thành bởi gió (hai từ gió đóng hai bên); mây đi trong mây (hai chữ mây cũng vây quanh). Đây là những gì xảy ra với cô gái và cậu bé này. Nên dòng nước buồn, bông ngô đồng cũng rung rinh bên dòng nước lặng.
Buồn? Có bất kỳ hy vọng? Đã đến lúc cậu bé hỏi: Thuyền ai trên sông trăng – Đêm nay có chở trăng đúng giờ không? thì bài thơ bùng cháy. Từ ngày sang đêm dưới ánh trăng là một bước nhảy vọt bất ngờ. Tối nay lại là một sự thay đổi đột ngột khác.
Thuyền neo đậu trên sông Hương trong một đêm trăng không phải là hiếm. Ngay cả tình yêu cũng có thể được tưởng tượng. Nhưng dòng sông trăng trong đời thơ Hàn Mặc Tử. Đêm nay nếu có một ngày cần trăng cần thuyền, thuyền vui trở về thời có rượu trăng, có người yêu mới đẹp làm sao!
Bù lại, các sự việc trong hai câu trên bị ngăn cách, buồn trong im lặng, đây là vọng về một cuộc gặp gỡ hòa thuận mát mẻ. Hy vọng nhỏ nhoi vì còn nghi ngờ, dù đã khép lại: trong thời gian của đêm nay?
Nỗi buồn liên quan đến hai người, hy vọng này có liên quan gì không? Thuyền nào là thuyền mành hay thuyền chắc: thuyền của bạn? Thuyền em neo bến sông trăng nếu đời em tràn đầy xuân anh có mang trăng về không, có mang niềm vui về bến cho em chút vui lạnh đêm nay không? Một nỗi nhớ thầm lặng chân thành đến nỗi từ xa trong dòng thời gian vội vã hiện ra cho đến tận bây giờ: đêm nay. Mềm mại nhưng mong manh. Mong manh lắm, dai dẳng lắm.
Đây là bốn câu đứng trước khổ thơ này. Mây gió chia đôi đường. Hai cặp vợ chồng. Buồn sang sông, trên ngô đồng. Buồn! Là người hay thuyền đầy trăng? Mang trăng về đêm nay ta gặp nhau. Nhưng đó chỉ là mong ước, trong sáng nhưng mông lung, mơ hồ.
Mơ người lạ phương xa, người lạ phương xa áo em trắng nhìn không thấy Ở đây sương khói mịt mù, ai biết tình ai đậm đà!
Hình ảnh cô gái Huế vừa gần gũi lại vừa xa xăm. Xa về thời gian, không gian và nhà thơ cảm thấy tình yêu giữa mình và cô gái cũng đã là giả. Vì đã hứa thì giữ làm gì? Ở nơi em là thiên thần, còn anh tôi cất xác khỏi dương gian. Câu thơ trên còn mơ màng, câu thơ này đã nhập nhèm, Hàn Mặc Tử bay bổng quá, khó tìm thấy ở những bài thơ tình khác…
Từ ngữ trong hai câu này nghe như có cái gì đứt gãy, nghẹn ngào, lạc lõng, khó khăn, chênh vênh. Xấu hổ, xót xa cho lòng trai biết bao! Còn đâu nắng cau vườn mướt, nào xanh như ngọc bích, căng cả mặt! Không còn mây gió lặng thinh, nước buồn, hoa ngô đồng nở, sông trăng thuyền trăng… Chỉ còn sương mù che hình người: ở đây sương mù lẫn hình người.
Bạn cũng không bị dập tắt, nhưng tôi cũng vô hình, trong sương mù lạnh giá. Tất cả những người khác có thể có từ tình yêu, như: Ai biết tình yêu của ai phong phú? Ai là người đầu tiên? Người tiếp theo? Sau gió và gió, mây và mây, trăng chở trăng, xa xa mơ người lạ, nếu không thấy, ai nên gái, ai nên trai.
Ở khổ thơ cuối, tác giả đáp lại lời giễu cợt ở đầu bài thơ: Sao em không về? Nó đã đạt tới đó. Trở về với tâm tư, qua ký ức, lặng ngắm, say sưa, buồn bã, chờ đợi, chờ đợi, rồi thất vọng, xấu hổ. Chỉ có một điều chắc chắn, đó là trái tim dũng cảm bất diệt của anh. Câu thơ ngừng chuyển động. Và vì vậy điều quan trọng là chúng ta phải xem xét lại hai từ và xem xét lại tình yêu. Thật ra, thứ nhất là tôi, thứ hai là tôi. Nhưng em biết rằng tình yêu vẫn còn nồng đậm, nhưng anh biết không?
Dù cảm nhận thế nào thì câu thơ vẫn phảng phất nét buồn: sương đã giăng tối, bức tranh tối, khuất, chữ đậm, gieo một cảm giác bâng khuâng, ngờ vực nên thật xót xa.
Nhánh thứ ba này tiếp tục đi vào tình yêu, từ cách mây chia cách thở. Từ cảm nhận về thiên nhiên tươi vui, tràn đầy sức sống ở khổ thơ đầu tiên, đến sự trút bỏ mọi ước mơ, khói bụi ở khổ thơ thứ ba. Tình yêu mạnh mẽ nhất là để cho nó phai nhạt đi, để lại dư vị ngọt ngào trong lòng người.
Bài thơ mở đầu bằng một giai điệu vui tươi, nếu không muốn nói là mới mẻ, nhưng kết thúc bằng một nốt buồn như lỡ mất một ngày. Thật đáng tiếc. Đó là trong thế giới của tình yêu. Đây là một vài người khác, đứng một mình và mang lại ánh sáng của riêng họ, trong cuốn sách Nỗi buồn. Phải chăng bài thơ chỉ nói đến nỗi đau có thật, nỗi thất tình với cô gái Huế? Nếu như vậy, tương lai của hắn cũng không tồn tại đến bây giờ. Nó cũng không nói lên nỗi khổ của hàng ngàn cậu bé bất hạnh trong những ngôi trường tình yêu.
Xem thêm: Ví dụ về mạng vừa và nhỏ, 5 loại mạng tương tự
Cội nguồn sâu xa của nỗi hổ thẹn trong bài thơ vượt ra khỏi ranh giới gia đình cho thấy tâm tình không vui mà buồn, sớm hôm mà tối sớm, bao mộng đẹp rời tay. Hành vi của thanh niên 1930-1945 rất vui vẻ, tự tin, nhưng những rào cản xã hội luôn ở đó khiến họ không thể bỏ qua, trong khi lý giải về Cách mạng thì xa vời với họ.
Giới thiệu bản thân