Bỏ qua phần tham khảo Tỉnh ủy Quảng Trị Chức năng Chức năng Văn kiện Đảng Danh bạ nội bộCông việc
“Điếc” không phải là bệnh y học mà là bệnh xã hội. Dửng dưng là một thái độ bất cần, không chút suy nghĩ trước những sự vật, sự việc xung quanh, trước những đau khổ, bất hạnh của người khác. Đây là một thái độ và lối sống tiêu cực đang dần dập tắt “lòng tốt” của con người. Theo đại văn hào Nga Maksim Gorky: “Nơi lạnh giá nhất không phải là Bắc Cực, mà là nơi không có tình yêu thương”. Con người có thể miễn nhiễm trước áp lực gay gắt của dư luận, nhưng lương tâm không thể không hành hạ người khác.


ấn phẩm
Đất nước ta có truyền thống đoàn kết, “lá lành đùm lá rách”, “thương nhau, đùm bọc nhau”, “thương người như thể thương thân”,… trong truyện mới. Nhiều tấm gương quên mình cứu người giữa lũ lụt, tranh thủ tình nguyện nơi tâm dịch Covid-19 chống dịch, bất chấp hiểm nguy… khi dịch bệnh trong xã hội hiện đại cũng đang làm mai một đi những truyền thống tốt đẹp đó.
Bạn đang tìm: Suy giảm thính lực và j
Thời gian qua, trên nhiều diễn đàn, cơ quan truyền thông đã cảnh báo và đưa ra nhiều dẫn chứng về sự thờ ơ, ngang ngược, vô cảm đang gây bức xúc trong nhân dân. Ví dụ, video 01 ghi lại một vụ tai nạn giao thông xảy ra vào rạng sáng ngày 25/6 tại giao lộ Tân Hương – Võ Công Tồn, phường Tân Quý, quận Tân Phú (TP.HCM). nhưng nhiều người đi qua dù dừng lại mà không có người trợ giúp nên bé gái đã tử vong sau đó; Hình ảnh người đàn ông ôm đôi chân bị thương nặng sau vụ tai nạn, ngồi khóc giữa đường nhưng một số người chứng kiến vụ tai nạn lại tỏ vẻ bất lực chỉ biết bó tay, không kịp phản ứng. giúp đỡ người bị nạn (diễn ra tại Yên Định – Thanh Hóa); Ngày 16/5, trên mạng xã hội lan truyền hình ảnh người đàn ông mặc sắc phục công an đứng bên ngoài nghe điện thoại, trong khi tài xế taxi bị thương đang giằng co với băng cướp ở xã Cự Khê, tỉnh Thanh Hóa. Chứng kiến điều này, những người trong clip không còn cách nào khác phải thốt lên: “Ông này mặc sắc phục công an mà chả thấy ngăn cản gì cả, cứ gọi hoài. . . .
Sự thờ ơ, vô cảm đã thể hiện một bộ phận không còn tình cảm, thờ ơ với những sự việc xung quanh mình; không để ý đến sự đau khổ và chết chóc của người khác, chỉ quan tâm đến lợi ích của chính mình. Chính sự thờ ơ, vô cảm đó nên mới có những lời nói thấy cái tốt không ủng hộ, thấy cái xấu không phản đối, ngại va chạm, tạo tình huống, chạy theo cái xấu, cái ác phát triển. Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng báo cáo những bệnh tật, yếu kém của cán bộ, đảng viên và những mặt tiêu cực của họ đối với đảng cầm quyền; trong tác phẩm”Thay đổi cách làm việc“(1947), Người đề ra tác phẩm nhằm thay đổi lối làm việc để chấn chỉnh Đảng, làm cho Đảng “lành mạnh, an toàn”, và làm cho cán bộ, đảng viên xứng đáng được ưu tiên và tác động. Người nhấn mạnh: “Điều thứ ba quan điểm, dù là ai, thì tất nhiên là họ không đúng, nhưng trong Đảng không ít người có thái độ này, nhất là cấp dưới của cấp lãnh đạo, thái độ đó thường tạo thành thói quen “không bàn cãi”. nói trước, nói sau”. Nó gây bức xúc, mất đoàn kết trong Đảng. Nó để cho những kẻ nhàn rỗi nhúng tay vào công việc của Đảng. Nó làm cho những sai phạm sinh sôi nảy nở”. Trong Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII của Đảng còn bị nhận định là: “thờ ơ, thờ ơ, vô cảm trước các vấn đề, đàn áp đòi hỏi chính đáng của nhân dân” và có biểu hiện khinh miệt tôn giáo.
Trong 35 năm đổi mới, đất nước ta đã đạt được những thắng lợi to lớn nhất trong lịch sử; Nền kinh tế ngày càng cải thiện, đời sống người dân ngày càng nâng cao. Tuy nhiên, những tác động tiêu cực của nền kinh tế thị trường, sự hình thành lối sống thực dụng “coi trọng đồng tiền, coi thường đạo lý”, không phù hợp với truyền thống, giá trị văn hóa dân tộc đã tạo nên bộ phận người dân ngày càng buông thả, thờ ơ. và bất cẩn. Đặc biệt, căn bệnh “tiện dân” sẽ rất nguy hiểm khi chúng “chui” vào chính trị để tạo ra “bất tuân chính trị”. Đúng là cán bộ, đảng viên không quan tâm đến chính trị, lười học tập các quyết sách của Đảng, phớt lờ lịch sử, sống thực dụng, không có hình tượng phấn đấu, không quan tâm đến thời cuộc. chính trị, kinh tế và xã hội. của một quốc gia hoặc vùng lãnh thổ hoặc khu vực chỉ quan tâm đến lợi ích; ngại va chạm, giữ thái độ trung dung và tư tưởng “quan hệ và giá trị”; chưa tham gia đấu tranh với các hành vi vi phạm, tiêu cực ở các địa phương xung quanh để tạo sự đoàn kết, vững mạnh và phát triển của đơn vị và cộng đồng.
Trong các bệnh “tiện dân” thì bệnh “vô cảm chính trị” là nguy hiểm nhất vì cán bộ, đảng viên là cầu nối quan trọng giữa Đảng, Chính quyền với nhân dân; Đồng chí là người tuyên truyền, tổ chức để nhân dân thực hiện chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, đồng thời tiếp thu, giải đáp những điều nhân dân biết để Đảng, Nhà nước biết. có một nền tảng. xây dựng, đổi mới và bảo đảm sự phát triển nhanh, bền vững của đất nước theo hệ thống xã hội chủ nghĩa.
Xem thêm: Đề Hình Vẽ Lần 1 Hóa Học 2020 Có Đáp Án Câu So Sánh Môn Toán Lần 1
Từ thực tế nhiều vụ việc, vụ việc xảy ra gần đây, nhiều bài báo của Đảng đã nói về việc im lặng, khoanh tay đứng nhìn mặt tốt, mặt xấu trong các tổ chức, đoàn thể đấu đá lẫn nhau. , tư tưởng “đăng sơn, đánh hổ” được một số đảng viên cho là lựa chọn “khôn ngoan” thì thực chất lại là ý kiến của những người đang mắc chứng “ngại”, thậm chí là biểu hiện của tư tưởng chính trị. Chủ nghĩa cơ hội… Chúng ta không được quên rằng, vào đầu thập kỷ thứ chín của những năm 2000, do căn bệnh “thờ ơ chính trị”, thái độ bàng quan, im lặng của khoảng 20 triệu đảng viên Đảng Cộng sản Liên Xô trước sự cách mạng bạo lực của Đảng.và Liên Xô là một trong những nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ của khối liên minh và sự sụp đổ của Đảng Cộng sản Liên Xô.
Vì vậy, có thể khẳng định, căn bệnh “phi chính trị” rất trầm trọng, để loại bỏ “căn bệnh” này đòi hỏi các cấp ủy đảng, ban cán sự đảng, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể nhân dân phải vào cuộc. lòng yêu thương đồng bào, đồng bào, gắn bó, trách nhiệm với nhân dân của cán bộ, đảng viên và nhân dân; đẩy mạnh cuộc vận động “Học tập và làm theo tư tưởng, giá trị, phong cách Hồ Chí Minh” nhằm ngăn chặn sự phá hoại tư tưởng, giá trị, lối sống chính trị, hai chữ “tự cải tạo”. đồng thời, tăng cường vai trò của các cấp ủy đảng, chính quyền, các tổ chức chính trị – xã hội và cá nhân trong đấu tranh chống bệnh thờ ơ, vô cảm, vô cảm; đề cao lòng nhân ái, khoan dung, kính trọng, đấu tranh chống cái ác, phát huy và xây dựng các giá trị văn hóa – xã hội tốt đẹp của dân tộc Việt Nam./. Nguyễn Đăng Khoa