Một lựa chọn các bài viết tốt về chủ đề này Nhận biết hình ảnh cô hàng chài. Với những ví dụ cụ thể, chi tiết dưới đây sẽ giúp các em học sinh có thêm công cụ hữu ích để học văn. Hãy xem nào!
Nghe tranh cô hàng chài – Ví dụ bài 1

Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút viết nhiều nhất về kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Theo nhà văn Nguyễn Khải, “Nguyễn Minh Châu là người kế tục những bậc thầy của văn xuôi Việt Nam và là người mở đường tốt nhất cho những cây bút tài năng tương lai”. Anh rời lớp học sau một dự án vô cùng đặc biệt mang tên “Thuyền vượt xa” với nguồn cảm hứng bất tận và những bài học cuộc sống. Nhân vật trung tâm trong truyện của ông là người đàn bà hàng chài đã để lại cho người đọc nhiều suy nghĩ, trăn trở về những vấn đề cuộc sống.
Bạn đang xem: Bạn sẽ nghe cách một người xử lý cá
Sau những bức tranh đẹp nhất và vẻ đẹp thiên nhiên, đôi mắt của nhiếp ảnh gia Phùng đã vẽ ra một chuyến công tác trên biển. Tuy nhiên, đằng sau những ánh đèn rực rỡ, lấp lánh ấy là những góc khuất ít người biết đến. Hình ảnh người phụ nữ hiện ra khác hoàn toàn với vẻ đẹp của thiên nhiên nơi đây. Bà là một phụ nữ trạc bốn mươi, người viết không biết tên, nhưng đặt “mẹ”, “bà hàng chài” để giải thích ở đây có nhiều bà trùng tên.
Sau khi miêu tả ngắn gọn, hình ảnh một người phụ nữ với “thân hình quen thuộc của một nàng tiên cá, cao và phức tạp. Cô ấy có khuôn mặt mệt mỏi sau một đêm dài kéo lưới, xanh xao, dường như cô ấy đang ngủ.” Quả thật, những vết sẹo trên gương mặt anh là sức nặng của công việc, nắng mưa, bão biển đè lên gương mặt anh. Là người lao động cần cù, chịu thương chịu khó nhưng đói nghèo vẫn bủa vây gia đình anh. Sự cơ cực ấy còn thể hiện qua “chiếc áo cũ vá, nửa thân dưới ướt sũng”. Dựa trên hành vi của anh ấy, việc đi bộ cho đến khi anh ấy “tìm một góc để ngồi xuống” khiến anh ấy buồn và đau khổ. Một người đàn ông dũng cảm vượt qua phong ba bão táp giữa đại dương nhưng lại trở nên tự ti, mặc cảm khi gặp mọi người.
Không chỉ dừng lại ở đó, tác giả đã thể hiện một cách sâu sắc và chân thực tấm lòng nhân đạo của mình. Một người phụ nữ, một người phụ nữ luôn nhẫn nhịn, nhường nhịn là cách người Việt mình làm. Nhìn thấy một người đàn ông to lớn, vũ phu tung những cú đấm mạnh mẽ vào cơ thể yếu ớt của người phụ nữ, ngay cả một người đàn ông như Phùng cũng không chịu nổi. Tuy nhiên, người phụ nữ vẫn phải chịu đựng rất nhiều lời nói căm thù và la hét. Đôi mắt anh vạch ra một con đường tăm tối mà anh không bao giờ tìm thấy ánh sáng trong cuộc đời mình. Có lẽ, anh đã quen và chấp nhận cuộc đời mình phải chịu cảnh “nhẹ ba ngày, năm ngày nặng”.
Nỗi đau thể xác của chị không so được với nỗi đau tinh thần bởi chị lo các con sẽ đau lòng khi nhìn thấy những điều đau lòng đó. Con trai thương mẹ cầm dao trên tay nhưng người mẹ lại “lạy các con đừng làm bậy”. Dù nghèo khổ nhưng ông vẫn biết đối nhân xử thế, không muốn con cái đi theo con đường nghèo khó mà cha mẹ chúng đang gặp phải. Lòng anh cũng đau, xót xa lắm khi cái nghèo đẩy cả gia đình anh vào cảnh bần hàn. Suốt những ngày ăn xương rồng luộc chấm muối, cái đói và cái no luôn thường trực trên con thuyền nát bươm, mục nát của gia đình ông.
Tưởng chừng như cô là một người khắc nghiệt, không biết thế nào là lễ độ nhưng với những gì đã trải qua, vẻ đẹp trong đời của người phụ nữ ấy đã lớn lên rất nhiều. Khi anh ta bị đưa ra tòa, Phụng và Đẩu đã cố gắng giúp anh ta thoát khỏi vụ ly hôn, nhưng anh ta yêu cầu thẩm phán “bạn có thể bắt tôi, bạn có thể tống tôi vào tù, đừng bắt tôi bỏ”. Tận cùng nỗi đau, khi được tự do lựa chọn, anh đã từ chối. Tất nhiên, người đọc sẽ khó hiểu và bật cười với bà già ngớ ngẩn đó. Tuy nhiên, sau những lời nói từ trái tim của cô, mọi người đã hiểu và ngưỡng mộ cô. Chị luôn trân trọng chồng, chị biết chồng hiền lành ít giận nhưng cái nghèo đã khiến anh trở thành một con người độc ác và tàn nhẫn.
Hình tượng người đàn ông cũng có nhiều nét giống nhân vật Chí Phèo của Nam Cao hay nhân vật Hộ trong tác phẩm Di sản. Ông là người có kiến thức sâu rộng, ông hiểu rõ sự thật của cuộc sống và lòng người, khác với quan điểm của Đẩu và Phùng. Đàn bà biết rằng: con gái cần người chèo lái con thuyền, con cái cần cha nương tựa. Dù họ có độc ác và tàn nhẫn đến đâu thì anh vẫn là người đàn ông mà họ mong muốn. Họ nghèo nên họ đi ăn xin, họ không có quyền muốn một người giàu có, có học thức.
Mặc dù trước và sau cách mạng, đường lối của Đảng luôn là bảo vệ quyền con người cho mọi người, giúp mọi người có cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Tuy nhiên, ở đây những con người lênh đênh trên bốn bể nước, họ vẫn gồng gánh từng gánh cơm manh áo hàng ngày. Sự tận tụy và hiểu đời của ông khiến người đọc không khỏi xót xa cho người phụ nữ ấy.
Đằng sau sự kính trọng dành cho chồng, tình yêu của cô dành cho Kamami cũng rất đáng ngưỡng mộ. Sợ con bị hại, chị bắt chồng bế lên lầu đánh đập, niềm hạnh phúc của chị thật giản đơn khi “hạnh phúc nhất là được ngồi nhìn con ăn no”. Con cái là thứ truyền cảm hứng sống cho anh. Ý chí kiên cường của ông được hun đúc bởi tình yêu thương con, ông đồng ý hy sinh tính mạng để mong con được sống bình yên. Lấp ló trong hình ảnh người đàn bà làng chài là những đức tính tốt đẹp của biết bao người phụ nữ Việt Nam luôn yêu thương chồng con, giàu đức hi sinh, vị tha.
Xem thêm: Bạc Màu Là Gì? Đáp Án Phong Thủy Màu Bạc 2020
Qua tác phẩm Bơti đã xa, chỉ qua nhân vật nữ trong truyện người đọc có thể thấy được cuộc sống của biết bao người phụ nữ Việt Nam ở mọi lứa tuổi. Tấm lưng nhợt nhạt, ánh mắt bị bỏ rơi hay nụ cười hạnh phúc khi nhìn những đứa trẻ có lẽ sẽ còn ám ảnh rất lâu trong tâm trí người đọc. Tác giả không chỉ bày tỏ niềm cảm thương, xót xa trước bi kịch của những người bị đánh đập, tội nghiệp mà còn thể hiện niềm tự hào, trân trọng trước vẻ đẹp của cuộc sống mà không gì có thể làm nhơ nhớp, nhơ nhớp. .